Thứ Năm, 13 tháng 3, 2008

Khi con 3 tuổi rưỡi




. Hôm nay Bống tròn 42 tháng- nghĩa là đã 3 tuổi rưỡi rồi. Mình thật tệ, từ ngày có Cua, những ngày tròn tháng của Bống không dành được trọn vẹn cho con, cũng chẳng làm gì cho con cả. Nhưng Bống rất người lớn, rất hiểu và thương mẹ. Đôi lúc nhìn con mà thương thắt lòng. Con phải tự lập nhiều quá, phải tự chăm sóc mình nhiều quá. 3 tuổi rưỡi thôi, mà đôi lúc mình cảm giác như Bống đã là một người BẠN thật sự của mẹ. Những suy nghĩ, nhìn nhận vấn đề già dặn trước tuổi. Nói chuyện với con giờ chẳng khác nào nói chuyện với một người bạn hết. 3 tuổi rưỡi của con là:

- Biết tự ngồi bồn cầu một mình, có hôm lẳng lặng vào nhà tắm, ngã đánh oạch một cái, khóc ầm lên. Nhưng mẹ vào động viên, an ủi (mặc dù mẹ rất thương và xót con) thì lại toét miệng cười ngay.

- Biết đọc nhiều chữ cái và số, mặc dù mẹ chưa từng dạy.

- Biết chơi trò Pikachu trên máy tính. Và luôn bảo mẹ "Bống chơi toàn bị hết giờ"

- Biết tự ăn cơm, tự uống sữa. Hôm nào mẹ bận chăm em, bảo con đi ngủ mà quên chưa pha sữa cho con thì con sẽ nhắc "Mẹ Giang pha sữa cho Bống đã chứ"

- Thích xem phim hoạt hình, đặc biệt là phim "Đồ đồ tai to" - hôm sau có thể kể cho mẹ nghe nhiều chi tiết trong phim. Nhớ được tên những nhân vật trong phim như bố Tuấn, bạn Tiểu Lệ....Nhớ nhất chi tiết bạn Đồ Đồ không chịu ăn cơm đã đi ngủ, thế là bị mẹ kéo vào phòng phạt. Vì vậy, buổi sáng muốn gọi con dậy đi học, mẹ chỉ cần bảo "Bạn Đồ Đồ đã dạy đi học rồi đấy" là con bật dậy ngay.

- Con bị sốt, người rất mệt, mè nheo đôi chút nhưng không quấy ba mẹ. Cả đêm sốt cao vẫn ngủ ngon lành (thỉnh thoảng mê sảng). Buổi sáng ngủ dậy hỏi mẹ số điện thoại của bác Yến, rồi tự bấm máy gọi cho bác xuống khám. Bác chưa kịp xuống thì rủ dì Thuỷ lên phòng bác. Mang về 3 vỉ thuốc. Tự lấy nước uống thuốc. Mẹ là chúa hay quên cho con uống thuốc. Nhưng con đã nhớ được tường tận thuốc nào uống bao nhiêu viên. Và tối nay ăn cơm xong, mẹ thấy con tự đi lấy thuốc uống, và lấy rất đúng thuốc, đúng liều lượng.

- Yêu em Cua nhất trên đời. Dù ai nịnh thế nào cũng cương quyết không cho em Cua đi. Lúc nào cũng dỗ em Cua bằng cái giọng kiểu như "Ngày xưa chị còn bé..." he...he..Em Cua không chịu uống sữa, đã có chị Bống động viên "EM Cua uống sữa đi chứ, ngày xưa chị còn bé chị uống nhiều sữa lắm". EM Cua không chịu bú, chị Bống lại lên giọng "Em Cua phải ngoan chứ, ngày xưa chị còn bé, chị có khóc nhiều như thế đâu"....

- Đã có ý thức quét nhà, rửa bát giúp mẹ. Mẹ chỉ hướng dẫn 1 lần là con nhớ liền. Lạ thật.

- Đôi lúc mẹ rất ngạc nhiên trước trí nhớ của con. Ví dụ, mẹ giấu Pikachu trong một folder riêng trong ổ D, chỉ nhìn mẹ mở một lần, con biết tự tìm ra và mở ra chơi. Ba thích chơi cờ online. Con nhớ được thứ tự link và mở ra rất đúng, còn biết vào nick (default) của ba nữa. Mẹ hay chơi trò "du xuân cùng chuột chít" trên trang vinaphone. Con cũng nhớ tìm ra được trang đó.

- Con rất thích lôi những icon trên desktop của mẹ xếp thành hàng ngang trên màn hình rồi bảo "Cho các bạn xếp hàng" - mà xếp cực kỳ thẳng tắp luôn í.

- Thích dì Thuỷ, dì Thảo. Các dì đi chơi là hỏi mẹ số điện thoại để gọi cho các dì. Nhưng mẹ không cho, thế là lấy mảnh bìa áp vào tai, tự nói chuyện "Alô, dì Thuỷ à? Ừ, Bống đây, dì Thuỷ về đây đi....bla..bla.." Một hồi thì giơ miếng bìa ra và chép miệng "Ôi giời, lại mất sóng rồi, máy hết pin rồi"

- Thích ăn rau, nghiện rau. Mẹ thường xuyên phải nạt nộ, rồi nịnh nọt, rồi dụ dỗ con ăn cơm và thức ăn. Nếu không, con sẵn sàng ăn rau trừ bữa.

.....Còn nhiều lắm những điều mẹ muốn viết về Bống của mẹ, thiếu nữ 3 tuổi rưỡi. Và mẹ tin rằng, con lớn lên sẽ là một em bé ngoan, tuy mẹ sẽ phải kiên nhẫn với con hơn. Sẽ phải mềm mỏng với con hơn, chứ nặng lời là con bướng lắm. Cãi lại mẹ ngay.