Thứ Bảy, 23 tháng 2, 2008

Là chị...




Là chị nghĩa là:

- Là khi một ngày đẹp trời nào đó, khi con sà vào lòng, mẹ xoa xoa cái bụng hơi lùm lùm rồi nói "Mẹ đang có em bé,nên mẹ không thể bế con được nữa rồi". Và con ngoan ngoãn nghe lời, lại rất hào hứng khi biết mình sắp có em bé. Rồi con cũng nhét áo vào bụng và bảo "Bống cũng có em bé rồi, mẹ Giang đừng có trèo lên người Bống đấy" (Mẹ thương con lắm,một đứa trẻ hơn 2 tuổi còn đang thèm khát vòng tay ôm của mẹ thì phải "nhường" cho em bé rồi)

- Là khi mẹ mệt mỏi vì nghén, và bơ phờ sau một trận ói, mẹ bấu víu vào con như một điểm tựa rằng "Bống ơi, mẹ mệt quá" thì con đang ngắm nghía trước gương chợt quay lại bảo mẹ "Mẹ mệt à? Thế lên giường nghỉ đi, tí nữa Bống đấm lưng cho"

- Là khi mẹ chở con và cái bụng bầu đi chợ, loắng ngoắng thế nào mẹ con mình ngã ùm xuống đất. Mẹ đau điếng, nhưng lo cho em bé trong bụng nhiều hơn thì con đã kịp ôm mẹ và hỏi "Mẹ có đau không mẹ? Em bé có đau không mẹ?" (Con đã biết bảo vệ em bé rồi đấy)

- Là khi mẹ hỏi con có yêu em bé không? Con dõng dạc trả lời "Mai kia (con luôn có từ mai kia dù chuyện chỉ xảy ra trong vài phút nữa )Bống bế em bé, Bống cho em bé uống sữa"

- Là khi mẹ chuyển dạ, mẹ nói với con rằng chúng ta chuẩn bị đi đón em Cua rồi, con rất dũng cảm vào viện với mẹ (dù mọi khi chỉ cần nhìn thấy bóng áo bác sĩ là con đã khóc ầm lên rồi đòi về) - Bởi con muốn mình đón em bé cùng với mẹ hay con muốn động viên tinh thần mẹ nhỉ? Chỉ biết rằng, trong cơn đau đẻ quằn quại trên bàn, mẹ đã nghĩ tới vòng tay ôm xiết của con, nhớ ánh mắt láu lỉnh của con và lời con dặn dò "Mẹ Giang đẻ em Cua cho Bống nhé"

- Là khi em khóc, con chạy cuống quýt tới xuýt xoa "Ôi, chị đây, chị đây. Chị có đi đâu đâu mà?"

- Là khi con đã lên giường, nhưng thấy mẹ thay tã bỉm cho em, con cũng nhỏm dậy "Để Bống vất bỉm cho em đã"

- Là khi em khóc, con chạy cuống lên gọi mẹ "Mẹ Giang bế em đi, em khóc rồi kìa"

- Là khi em ốm, con cũng loay hoay bên em, nói chuyện với em " Ôi, không ai chơi với em à? Ừ, em mau khỏi ốm nhé. Rồi chị cho em đi Vincom chơi nhé" (Chị mê Vincom nên chị cũng gán cho em sở thích Vincom luôn )

- Là khi chị đi học về, câu đầu tiên bao giờ chị cũng nói "EM Cua đã chào chị chưa?" (Chắc cả ngày đi lớp, chị nhớ em lắm đấy).

- Là khi chị về quê ăn Tết lên, chị luôn luôn bỏ vào người em kẹo, tiền lì xì và bảo "Chị lì xì cho em nhé"

- Là khi chị ăn kẹo cao su, chị cũng nhét vào miệng em "Chị cho Cua kẹo này, Cua ăn đi" (chị rất nghiện kẹo cao su nên có lẽ với chị món đó là "đặc sản", là món quý dành cho người chị yêu thương nhất- nhưng chị làm cho mẹ hết hồn)

- Là khi ba vắng nhà,chỉ có 3 mẹ con ở nhà. Chị đã biết cầm vòi nước cho mẹ rửa cho em. Rồi khi mẹ chạy vào định bỏ bỉm vào sọt rác...thì mẹ vô cùng ngạc nhiên khi con đã dọn dẹp nhà tắm rất gọn gàng, bỉm đã được bỏ vào sọt rác, còn nước rửa vệ sinh đã được bỏ lên giá để rồi.

- Là khi....

- Là khi ...

- Là khi thấy con nằm ôm em trong giấc ngủ, mẹ đã ứa nước mắt. Mẹ nhận ra rằng 2 nàng công chúa của mẹ là tài sản vô giá mà mẹ có được.

Mẹ không thể kể hết những "kỉ niệm" của 2 chị em trong hơn 2 tháng gặp nhau vừa rồi. Em mới ở bên chị hơn 2 tháng thôi nhưng mẹ thấy tình cảm của con thật gắn bó với em. Và mẹ rất yên tâm vì con sẽ là một người chị thương yêu em mình như mẹ đã từng thương yêu cậu Nam, cậu Hải.

Và, có lẽ với mẹ, con là người chị tuyệt vời nhất đấy.

Thứ Tư, 6 tháng 2, 2008

Gọi điện thoại

***Giao thừa.


Điện thoại kêu reng reng...

Mẹ nhấc máy:


- A lô! Mẹ Giang à? (Ah,chào con gái, mẹ chúc mừng năm mới con gái nhé).

- Vâng ạ. Mẹ đang làm gì đấy mẹ? (Mẹ ở nhà thôi con)

- Mẹ ở nhà chăm em Cua à? (Vầng con ạ)

- Ba Kều có nhà không mẹ? Ba Kều không đi làm à? Cho Bống gặp ba Kều...

.....(hic,lúc nào cũng chỉ ba Kều thôi, nghe giọng ba Kều là reo vang hoan hỉ lắm lắm)

(Ba và mẹ đều nhớ con vô cùng. Đêm qua có con ở đây,chắc chắn ba Kều sẽ cho con đi xem pháo hoa, sẽ đi chụp ảnh. Và khi ba chưng cành đào, thế nào cũng rộn ràng bởi con chạy lăng xăng, bình phẩm này nọ...)

===================================================


Con có một trí nhớ tuyệt vời. Số điện thoại của ba, số di động, số cố định...Con nhớ vanh vách và có thể biết cách tự gọi điện thoại cho ba. Bởi vậy mỗi buổi tối chừng 9h( nghĩa là uống sữa xong rồi) mà chưa thấy ba về là con réo điện thoại cho ba. Từ chuyện chơi pikachu thế nào, rồi em Cua ị ra, rồi mẹ mắng...chuyện gì con cũng réo điện thoại cho ba. Rồi hỏi chừng nào ba về, ba về đi, ba về cho Bống đi ngủ đi...Nhiều khi trước khi gọi điện, định nói một chuyện gì đó, nhưng khi nhấc máy lại nghĩ sang chuyện khác..Thế là 5p sau lại "Quên mất, Bống chưa bảo ba Kều bla..bla...".


Một hôm con lẩm bẩm trước khi nhấc máy : tám ..năm...bốn...tám...năm..tám...(số phone chỗ làm của ba) nhưng khi bấm máy, không biết kẹt số thế nào, lại bấm nhầm. Và ngồi trên giường mẹ nghe thấy con nói chuyện:


- Alô, cho BỐng gặp ba Kều ạ.

-.....

- Bống ạ. Cho Bống gặp ba Kều.

-....

- Bống con ba Kều, mẹ Giang còi ạ.

-....

- chẹp, nhầm máy rồi (bỏ máy cộc xuống, rồi lại nhấc lên lẩm bẩm : tám..năm..bốn...tám..năm..tám)

=================================================


Mẹ đan khăn cho dì Trang, nên giờ thấy mẹ đan lại hỏi "MẸ đan khăn cho dì Trang à? Nhiều thế? Mẹ đan đẹp thế? Mẹ đan khăn, đan mũ, đan áo cho BỐng nhé. Đan màu hồng, màu đỏ, màu cam nhé.."

Bà Hương gửi hình bà và dì Trang cho mẹ. Con ôm luôn đống hình lên giường và bảo "Cho dì Trang đi ngủ với Bống chứ"
Dì Trang nhớ gọi điện cho Bống nhiều nhé, nói chuyện với Bống vui lắm đấy

Chủ Nhật, 3 tháng 2, 2008

Nhớ con




Thế là Tết này mẹ con mình phải xa nhau rồi con gái. hic...Đêm qua cả ba và mẹ đều nhớ con không ngủ được. mẹ thương và nhớ con mà nước mắt cứ lăn dài...Thèm ôm con gái yêu của mẹ quá. Thế mà ba mẹ gọi điện về, con mải chơi còn chả thèm nghe máy nữa. hic..

Tết này em Cua còn nhỏ quá và ba phải trực nên ba mẹ và em không về quê ăn Tết được. Mặc dù mẹ rất buồn vì Tết này nhà ông bà ngoại đông đủ nhất. Vợ chồng cậu Nam, cậu Hải đều về quê ăn Tết. Tối qua vợ chồng cậu Nam và em Nana bay ra đã chạy xe thẳng về nhà mình, ăn cơm rồi đón con về quê ăn Tết luôn. Lúc í mẹ mà không vững là cũng ôm em Cua leo lên xe về cùng mọi người rồi í chứ. hhuuhu..

Thương con gái về quê, chắc sẽ tủi thân vì em Nana cóba mẹ, em Hến có ba mẹ...Còn con chỉ có một mình, con gái có tủi không? có buồn không?Nếu con mà buồn và tủi là mẹ bảo ba Kều về đón con lên ngay í. Dù có thêm con, mẹ sẽ vất vả hơn, sẽ mệt hơn...Nhưng thiếu con, mẹ cũng cảm thấy gia đình mình thiếu rất nhiều. Lúc nào mẹ cũng chỉ mong cả nhà mình đi đâu, làm gì cũng có nhau thôi...

Mẹ thương và yêu con nhiều lắm, con gái ạ. cho dù có lúc mẹ cáu lên cũng phết mông con, nhưng thẳm sâu trong lòng, lúc đó mẹ muốn khóc nhiều hơn.mẹ biết, con nhạy cảm và hay tủi thân, giống y chang mẹ hồi nhỏ vậy. Và mẹ muốn con mạnh mẽ hơn, con đã mạnh mẽ hơn, con không mè nheo mẹ, không bắt mẹ bế ẵm, ôm ấp khi mẹ có thêm em Cua. Con có biết nhiều khi mẹ ứa nước mắt vì cái sư người lớn và cá tính của con không?