Thứ Tư, 12 tháng 9, 2007

Ngày sinh nhật.




Thế là SN con tròn 3 tuổi đã qua rồi. Nhưng tới tận bây giờ vẫn còn đọng dư vị trong mẹ, vẫn còn háo hức, vẫn còn nôn nao...

2h chiều, mẹ mang đồ tới lớp. Có cả mợ Phương và em Hến đi cùng. Hôm qua cũng là SN mợ Phương nữa đấy. Con và các bạn đang ăn bữa giữa chiều. Mẹ "thả" em Hến vào phòng ăn, con nhận ngay ra em, khoe với bạn ngồi cạnh "Em Hến nhà chị kìa" - cô Nga bảo, gần ít tuổi nhất lớp, nhưng toàn xưng "CHỊ" với các bạn thôi, có lẽ con thấy mình "cao" hơn các bạn nên nghĩ mình làm chị đấy . Rồi con cũng nhận ra mẹ và mợ Phương qua ô cửa sổ. Nhưng vì đang ăn, nên con cũng rất ngoan ngoãn ngồi ăn xong mới chạy ra với mẹ. Lên lớp, các cô bỏ bánh kẹo ra để các bạn chúc mừng SN cho con. Nghe con và các bạn hát, đọc thơ...Rồi còn hát rất "chuẩn" bài HAPPY BIRTHDAY nữa, mẹ xúc động muốn ứa nước mắt. Các bạn còn xung phong lên hát và đọc thơ tặng con nữa chứ.

Mẹ xin phép cô cho con về sớm. Mợ Phương tắm cho 2 chị em, rồi ông bà lên, cậu Quang và dì Trang cũng lên. Mọi người cùng nhau ra nhà hàng. Năm nay SN con thật là "hoành tráng" nhé. hihi...May quá, ba Kều làm ở đó, nên được mọi người ủng hộ và giúp đỡ tận tình.

Buổi sáng, mẹ chỉ phải đi chợ, mua rau ngải cứu, rau cải xanh, rau muống, khoai tây, thịt bò, hoa quả...mang về cho Bếp của bác Trung thế là èn...én..en...Mẹ cứ ung dung mà tin rằng có một bữa tiệc cực ngon cho con. Thực đơn ba mẹ chọn là : Nộm hoa chuối tôm thịt, sườn chiên vị tỏi, bò nướng cuốn lá cải, khoai tây chiên, gỏi tôm sú và lẩu gà. Mẹ thấy ai cũng khen ngon, ai cũng ăn rất nhiệt tình nên chẳng ai để ý tới chuyện chụp ảnh nữa. he..he...

Con nhận được rất nhiều quà nhé, nào váy, áo, búp bê, gấu bông...Con thích lắm. Nhưng hôm qua mải chơi với các chị, nên chẳng chịu thổi nến. Ông bà mang tặng con cái bánh kem đẹp thế, mà con sợ cái nến sparkling nên không chịu thổi, ba và mẹ phải giúp con đấy...

Mẹ vẫn chưa có time để upload ảnh SN của con hôm qua. Viết vội mấy dòng khi cảm xúc còn "thăng" thôi con nhé. Tiếc là vợ chồng chú Hải và cô Trang, dì Bình và bà Đằm không lên được.

Giá mà có ông bà nội, ông bà ngoại, vợ chồng cậu Nam-mợ Lan và em Nana nữa thì con sẽ vui lắm lắm, thì bữa tiệc của con sẽ thật sự là tuyệt vời, con gái nhỉ?

Thứ Ba, 11 tháng 9, 2007

Viết tiếp cho ngày sinh con - September 12, 2007

Mẹ viết tiếp này...

Bây giờ là 15h30. Đúng 3 năm trước, mẹ đang đứng trước cửa phòng bác Dậu mà gào "Anh ơi, anh làm thế nào thì làm, anh cho con em ra giúp em. Em đau lắm rồi" . Mẹ hơi bị "kém" con nhỉ? Lúc í là mẹ đau lắm rồi. Vừa đau, vừa sốt ruột, vừa lo...Buổi sáng 7h bác Dậu vào khám, bảo có thể 10h mẹ sinh. Thế là mẹ cứ chờ, từng giọt tích tắc đồng hồ...10h bác lại bảo "Chắc phải đầu giờ chiều. Bây giờ đã "mở" 8cm rồi. Em cố gắng để 10cm anh cho em lên sinh thì tốt hơn" hu...hu...con gái ơi. Lúc đó mẹ chỉ nhìn cái đồng hồ thôi. Rồi lại tự nhủ "Đằng nào thì chỉ hết hôm nay thôi, ngày mai mình sẽ không còn đau nữa" hic.hic..và 1 tiếng, 2 tiếng...

4h mẹ được đưa vào phòng sinh. Bác sĩ, y tá giúp mẹ "chằng" các dây dợ, thiết bị quanh người. Rồi thử thuốc, rồi cắm dây truyền dịch...Mẹ đau quá, nhưng khi hết cơn đau lại ngủ thiếp đi. Mẹ ngủ luôn một giấc trên bàn sinh. Khi cơn đau trở lại, mẹ mở mắt ra không thấy ai liền hét lên "Ối, bác sĩ ơi, sao lại để em nằm một mình thế này" ...

Khi kíp đỡ sinh vào, bác Dậu giải thích với mẹ rằng, cái dây quấn ngang bụng mẹ, là để giúp bác í ngồi ở phòng làm việc cũng theo dõi được cả mẹ và con đấy. Có bác Dậu, nên mẹ rất yên tâm. Bác là một bác sĩ giỏi, và có kinh nghiệm, có TÂM với nghề nghiệp mà.

Mặc dù được bs Dậu khen là mẹ biết "rặn đẻ" nhưng đến cơn rặn thứ 11 rồi, mà con cứ thập thò chưa chịu chui ra. Sau bác Dậu phải "chỉ đạo" một bác sĩ giữ bụng mẹ, còn bác lách tay tóm đầu con, rồi kết hợp với mẹ rặn...Con đã chào đời...Cất tiếng khóc sơ khai. Lúc đó mẹ hạnh phúc muốn ứa nước mắt. Bác Dậu bảo "Tràng hoa quấn cổ 2 vòng, thảo nào mẹ khó đẻ". Mẹ đọc sách thấy nói em bé mới chào đời thì đỏ hỏn. Còn ấn tượng của mẹ về con tới tận giờ này vẫn là tím ngắt. Có lẽ do con bị tràng hoa quấn cổ, lại bị mẹ rặn lâu quá không ra nên mới bị hiện tượng đó.

Khi bác sĩ thông báo "con gái, 55cm" thì mẹ yên tâm ngủ thiếp đi. Lúc đó mẹ quá mệt.

6h32p..Con gái mẹ đã chào đời. Thế giới rộng lớn này có thêm một cô công chúa nhỏ bên mẹ. Để 3 năm sau, giờ đã biết chia sẻ với mẹ, đã biết động viên mẹ, đã biết an ủi mẹ khi buồn...Và đặc biệt. Con là niềm tin, là điểm tựa của mẹ trong cuộc sống này....

Chúc mừng con, con gái yêu quý...Lên tuổi thứ 4 - mong con sẽ ngoan hơn, sẽ ăn nhiều, ngủ nhiều, chóng lớn...Con gái nhé.











Viết cho ngày con sắp chào đời

Con gái yêu, thế là ngày mai con đã tròn 3 tuổi rồi. Mẹ đã mong ngóng, hồi hộp suốt cả tháng nay rồi đấy.

Giờ này của 3 năm trước, mẹ đã bắt đầu vào viện,đã được thay cái váy rộng thùng thình. Nhìn rất hài hước. Có ba và bà ngoại đưa mẹ vào viện. Lúc này mẹ vẫn chưa thấy đau nhiều. Những cơn đau thỉnh thoảng nhói lên vài phút rồi thôi. Mẹ đủng đỉnh, ung dung...Nghĩ rằng chỉ đêm là sẽ sinh con. Nghĩ rằng cuộc vượt cạn của mẹ rồi cũng sẽ nhẹ nhàng và bình yên cho cả 2 mẹ con...Nhìn những người phụ nữ khác cũng vào chuẩn bị sinh con. Mẹ thấy ai cũng đáng yêu, cũng VĨ ĐẠI. Lúc đó, quả thực mẹ không hề thấy sợ hãi, không hề thấy nao núng tẹo tèo teo nào. Thậm chí còn rất mong chờ, háo hức cơn vượt cạn của 2 mẹ con mình nữa.

Nhưng...tới 10h đêm, mẹ bắt đầu những cơn đau nhiều hơn, quằn quại hơn. Ba thấy mẹ chưa đau mấy, nên còn đi gặp các bác, các chú để mọi người chúc mừng và cầu nguyện cho cả 2 mẹ con mình. Đúng là cũng chẳng có ai như ba mẹ, đến lúc đó rồi vẫn bình chân như vại í nhỉ?

Mãi hơn 12h đêm ba mới về, còn mùi rượu vì bị mọi người chúc mừng nữa. Mặc dù con chưa chào đời, nhưng ai cũng chúc mừng, ai cũng vui và chờ đón...Lúc này thì mẹ đã đau nhiều hơn rồi. Đau tới mức khóc ròng rã...

(Mai mẹ sẽ edit tiếp nhé)

Thứ Hai, 10 tháng 9, 2007

Chuyện vặt hàng ngày

1. Hôm nay đi đón con, ba và mẹ lại một lần nữa không hài lòng, vì bình sữa mẹ gửi các cô cho con uống vẫn còn nguyên. Cô An chống chế với mẹ "Em thấy cháu ăn được nên không cho uống sữa nữa" - Mẹ biết thừa con, ở nhà mẹ hò hét chán chê mới ăn xong bát cơm (tuy con ăn cũng nhiều) chứ tới lớp, chỉ mải nói chuyện, mải nhìn bạn nhìn bè...Có khi hết bữa vẫn chưa hết bát cơm í chứ. Hồi còn cô Nhung dạy con, cô rất quan tâm và tận tình chăm sóc con nên ba mẹ rất yên tâm. Cô cho con ăn từng bữa, cho con uống sữa rất đều đặn và kiên nhẫn...Nhưng rồi cô Nhung bị chuyển đi, vì những lý do rất vớ vẩn, rất "đàn bà" của những người đồng nghiệp...Cô nhắn tin cho mẹ, kêu buồn vì nhớ con, vì đang ngày nào cũng chăm sóc con, và con rất tình cảm, rất yêu quý cô nữa. Mẹ cũng buồn, cũng hay động viên và tâm sự với cô như cô là em gái mẹ vậy. Từ ngày cô Nhung chuyển đi, con gầy hơn hẳn, ăn uống kém hơn. Bình sữa mẹ gửi, hôm các cô cho uống thì pha không đều, sữa vẫn đóng đặc quánh dưới bình. Hôm thì các cô không cho uống (vì lười, mẹ biết thừa ).

Ba và mẹ vẫn muốn chuyển con sang trường khác tốt hơn, điều kiện đầy đủ hơn...Nhưng, kinh tế nhà mình lúc này đang eo hẹp quá. Giá mẹ không có thêm em Cua, mẹ sẽ lo cho con đầy đủ hơn. Thôi, con cố gắng khắc phục nhé. Về nhà chịu khó ăn nhiều hơn nhé. Uống sữa nhiều hơn nhé.

Mẹ để ý, cả tuần nay đi học về, con rất đói. Ăn rất nhiều. Mẹ mà kể thực đơn có khi mọi người "ngất" mất. Này nhé, một lèo hết 4 chú chim cút rán, rồi bảo mẹ "Con thích ăn trứng vịt lộn cơ" - ok, mẹ chiều con.Con tự ngồi xúc ăn hết quả trứng lộn, rồi ăn hết một bát tô to cháo lươn...Sau đó, đi ăn kem với dì Lê và chú Phòng, con còn tự xúc ăn hết 2 hộp sữa chua Vinamilk. Thế mà đêm về, vẫn tu hết bình sữa 300ml rồi mới đi ngủ.

Chiều nay đón con, ba mẹ cho con đi ăn bún riêu cua. Con cũng tự ngồi xúc hết một bát to như người lớn, cũng đầy đủ gia vị, hành rau...Mẹ bảo ba "Kiểu này ở lớp mải chơi nên không ăn mấy, về đói đây" - thế là con quay sang "cãi" ngay "Bống vừa hết bát chè rồi" làm ba mẹ cười chảy nước mắt.

2. Mẹ đã định tới SN con mới mua xe đạp cho con. Nhưng thấy con háo hức quá. Ăn bún riêu xong, ba mẹ đi mua xe cho con liền. Đây là quà SN của em Trà Sữa tặng cho con đấy. Mẹ thích màu hồng, nhưng không còn nên con lấy màu cam. Về nhà nhìn cái xe cũng thấy đáng yêu lắm í. Mẹ sẽ chụp hình bằng ĐTDĐ của ba để "khoe" với mọi người và cảm ơn em Trà Sữa nhé. Ai hỏi con cũng bảo "Xe đạp em Trà Sứa gửi cho Bống đấy" với giọng cực kỳ hãnh diện và tự hào nhé. Mẹ cũng cảm ơn em Trà nhiều nhiều nhé.

3. Mùa thu se se lạnh rồi. Quần áo dài của con đã cộc hết cả. Mẹ mới đưa con đi mua mấy cái áo dài tay. Chọn số to hơn một chút để con mặc được, nhưng mẹ tin chỉ tới Tết là lại cộc thôi. Con gái mẹ chỉ được cái nhanh dài, he..he..Tắm xong, giao hẹn với mẹ là sẽ mặc quần áo mới. Mẹ bảo mặc cái áo không cổ nhưng con "cãi" : "Không, Bống thích mặc áo nào Bống sẽ chọn" - Trời! Mẹ "choáng" con luôn.

Dạo này ba mẹ nhận ra một điều. Tư duy ngôn ngữ của con phát triển vượt bậc. Nói chuyện với ba mẹ như là người BẠN NHỎ rồi nhé. Gi gỉ gì gi cũng đối đáp lại được, cũng lý luận được, cũng cãi được. Ba bảo, kiểu này sau lớn lên, dẻo miệng lắm. Rồi lại giỏi "bòn" của 2 ông bà già này thôi, con gái ạ...

Thứ Bảy, 8 tháng 9, 2007

Quan tâm






Con càng lớn, càng tỏ ra một người "phụ nữ" rất thông minh, nhạy cảm, biết quan tâm và chăm sóc người khác nhé.

Hôm nào ăn cơm xong, con cũng bảo mẹ để phần ba. Rồi còn tự gọi điện cho ba (mẹ cài số tự động, dạy con mỗi lần, thế là con biết gọi luôn), giục ba về ăn cơm. Ba về thì xăng xái đi sắp đồ, mở tủ lanh, mang đồ cho ba...rồi lấy đũa, lấy bát...rồi ngồi bên cạnh, hỏi ba ăn có ngon không? Có hôm ba không ăn cơm nhà, đang bữa cơm- con cũng gọi điện ra hỏi "Ba đã ăn gì chưa?" - Ba mẹ choáng luôn, vì mẹ không hề "phím" con tí tẹo nào cả. Hoàn toàn để con tự tư duy khi gọi điện. Giờ thích gọi và nghe điện thoại lắm. Nhà có điện thoại là lao như chớp cầm máy rồi "A nhô! Ai đấy?" nói chuyện như người lớn, hỏi thăm mọi người, rồi mới chuyển máy cho mẹ...he..he... Ba có hôm bảo, giá mà mẹ cũng "ngọt ngào", "nịnh giỏi" như Bống nhỉ? hí..hí..Tại ba làm mẹ khô khan thôi, chứ có ai bảo mẹ khô khan đâu nhỉ?

Mẹ bị ho mấy hôm nay rồi, cứ tối là con đấm lưng cho mẹ, rồi hỏi mẹ có đau đầu không? Bất ngờ nhất là trưa nay, mẹ đang ngồi máy- con lấy cái khăn ra quàng vào cổ mẹ, buộc rất cẩn thận rồi bảo "Mẹ đang ho đấy,mẹ quàng khăn vào không ho" . hic..làm mẹ muốn rớt nước mắt luôn. Bà Đằm và dì Bình ở đây cũng bất ngờ với con.

Đấy, có 2 cô con gái như con, mẹ đã có một gia tài khổng lồ rồi nhỉ?

09.09

Ngày khai giảng của con qua rồi, mà mẹ vẫn chưa update thông tin được, vì máy tính nhà mình bị hỏng. Hic...đã thế, tất cả file và dữ liệu của mẹ cũng tiêu tan. Tất cả ảnh của con,video clip của con cũng không còn nữa...Mẹ tiếc lắm, tiếc muốn khóc luôn í.

Chỉ còn 3 ngày nữa thôi, con tròn 3 tuổi rồi. SN năm nay chắc sẽ rất vui. Chỉ thiếu ông bà nội ngoại không lên với con được. Nhưng ông bà "nuôi" của con chắc chắn sẽ có mặt. Ông mới gọi điện cho mẹ, ông bà sẽ thay mặt bố Cuội lên với con. Giá mà bố Cuội còn nhỉ? Chắc hẳn bố sẽ rất vui, con ạ. Mẹ xúc động lắm, ông bảo để ông bà "chủ chi" cho con toàn bộ SN. Hic...Mẹ thì mong có ông bà lên với con là mừng lắm rồi.

Con cũng có quà SN sớm rồi nhé. Em Trà Sữa đã gửi tặng con một chiếc xe đạp, thay cho cái con đã bị mất. Nhưng mẹ chưa mua ngay cho con, mẹ muốn đến đúng SN con, sẽ mang tới cho con niềm hạnh phúc, náo nức đó. Thế mà hôm nào đi ngang qua hàng bán xe, con cũng giục mẹ "Mẹ mua xe đạp cho Bống đi nhé, em Trà Sữa gửi cho Bống rồi. Bống mất xe rồi"

Bà ngoại thì ở xa, nên gửi money ra để mẹ mua quà. Ba và mẹ bàn bạc với nhau, hùn vốn với bà ngoại mua cho con cái đàn organ điện tử nho nhỏ thôi, hôm trước mẹ mới nghía thấy một cái giá 500k rồi. Hay là để dành tiền í, mua bàn học cho con nhỉ? Để mẹ hỏi ý kiến con đã nhé...he..he..cơ mà hỏi con thích gì, thì lúc nào cũng chỉ trả lời là thích kẹp tóc thôi.


Thứ Ba, 4 tháng 9, 2007

Bồi hồi cho ngày mai


"Hằng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỷ niệm hoang mang của buổi tựu trường"

Chú Lê Thắng để cái blast này làm mẹ thấy bồi hồi, náo nức lắm con gái yêu ạ. Ngày mai, con có một buổi khai giảng đầu tiên, chính thức trong đời. Suốt 1 năm qua, con đã đi học, đã tới lớp, đã làm quen với cô giáo, các bạn, với quy củ của một lớp học...Nhưng mới chỉ là "tập sự" thôi. Con mới 2 tuổi, mà mẹ gửi con vào lớp 3 tuổi học cùng các anh chị. Năm nay, con chính thức được là học sinh của lớp 3 tuổi rồi đấy...

Từ hôm trước, khi nghe cô Nga thông báo sáng mai con khai giảng. Mẹ đã thấy mong ngóng, đã thấy bồi hồi. Con cũng vậy, lúc nào con cũng nhắc tới từ khai giảng, mẹ cũng không biết con đã hiểu hết từ KHAI GIẢNG chưa, nhưng có lẽ con cảm nhận được đó là một ngày hội, một ngày lễ để con chính thức vào lớp mẫu giáo bé rồi, con yêu nhỉ?

Con gái, ngày mai mẹ có 2 tiết đầu, nhưng mẹ đã nhờ cô Hồng giảng giúp. Mẹ muốn nắm tay con tới trường, muốn cùng con tham gia một buổi khai giảng đầu tiên trong đời. Cũng giống như mẹ em Trà Sữa, mẹ luôn luôn muốn mình có mặt trong tất cả những "lần đầu tiên" của con...Và mẹ thật may mắn, rằng từ ngày con sinh ra, mẹ đã luôn có nhiều thời gian ở bên con, chăm sóc con, chơi với con và chia sẻ, tâm sự với con như một người bạn nhỏ. Cảm ơn con gái, đã luôn luôn ở bên mẹ, đã biết an ủi mẹ, đã biết lau nước mắt cho mẹ và "nựng" mẹ "Thôi, thôi, cho Bống xin. Mẹ Giang đừng khóc nữa" - Lúc đó, con có biết mẹ khóc nhiều hơn, vì hạnh phúc, vì xúc động con ạ.

Mùa thu đã về rồi con nhỉ? Mùa thu luôn làm mẹ xao xuyến. Mùa thu - mùa con được sinh ra, mùa của những nồng nàn và ngọt ngào...

Ngày tựu trường đầu tiên của con, mẹ rất tiếc không có máy ảnh, máy quay để lưu lại những khoảnh khắc đáng nhớ ấy. Nhưng có một chỗ luôn lưu giữ vĩnh hằng, đó là trong trái tim mẹ, trong trái tim con- phải không con gái?

Một chút bồi hồi cho ngày mai. Mẹ thật hạnh phúc vì con gái mẹ đã lớn thêm một tuổi, đã chính thức là SINH VIÊN lớp mầm rồi, he..he...
Tags: | Edit Tags
Tuesday September 4, 2007 - 09:48pm (ICT) Edit | Delete | Permanent Link | 6 Comments