Thứ Sáu, 5 tháng 10, 2007

October 05, 2007





*Con đã biết so sánh. Hôm qua đi chợ với mẹ, thấy con cá trạch, con hỏi "Con gì hả mẹ?" Mẹ bảo đó là con cá trạch, con liền nhận xét luôn "Giống con lươn, mẹ nhỉ?"



*Hôm nay nghe bản nhạc không lời "Về quê" ở nhà hàng xóm vọng sang, con bảo ba "Bài này giống ở nhà hàng Vy, ba nhỉ" - Mẹ cực kỳ ngạc nhiên vì trí nhớ của con. Đúng là hồi ba làm ở nhà hàng Vy, ba rất hay mở đĩa nhạc này, con ra đó chơi, không ngờ lại lưu vào bộ nhớ...


*Mẹ bấm lỗ tai cho con từ hồi tròn 1 tuổi. 2 cái tai rất lành, nhưng mẹ đã thay đến đôi hoa tai thứ 3 mới vừa ý. Đó là đôi bạc PNJ hình trăng và sao. Đến hè vừa rồi, về quê- không biết mợ Phương tắm cho con thế nào bị xước cái tai bên trái, sưng vù lên. Thế là mẹ đành tháo 1 bên ra. Bôi thuốc, đeo cuộng chiếu. Đến lúc khỏi thì không tìm thấy cái hoa tai còn lại đâu. Mẹ toàn quên đi mua lại cho con đôi khác. Thế là lấy chiếc hoa tai "đểu" đeo tạm. Lại sưng vù lên, đau nhức nhối. Tối nay nịnh con không được, mẹ "phát xít" đã "đè" con ra lấy nước muối rửa sạch, rồi tháo chiếc hoa tai đó ra, rồi lấy cọng tỏi đeo vào (mẹ sợ con bị líp lỗ hoa tai, sau này bấm lại sẽ đau mà). Con khóc thảm thiết. Thế mà ba chỉ ôm vào lòng, vỗ về một chút là lại hớn hở, mang sách ra học bài với ba, rồi cười sằng sặc ngay được (Đúng là trẻ con nhanh quên thật)


*Con có thói quen rất giống ba, ngủ là tốc áo lên tận ngực. Mẹ bảo "Ai lại con gái tốc áo lên thế? xấu hổ lắm" - Con liền cãi lại "Nhưng mà Bống nóng lắm, thế này mới mát" (Trời! Mẹ còn phải đắp chăn cơ mà)


* Ai cũng "cảnh cáo" mẹ rằng, sau tuổi lên 3 con sẽ sang tuổi "bướng" - thích làm theo ý mình. Mẹ đã chuẩn bị tinh thần, đã tự nhủ sẽ kiên nhẫn hơn với con, sẽ cố gắng lựa con để con nghe mẹ...Nhưng có lúc mẹ cũng không thể kìm chế được, và con bị ăn "roi" - dù sau đó mẹ rất đau lòng, rất thương con. Lại ôm con vào lòng và thủ thỉ "Mẹ yêu con, mẹ không muốn đánh con, nhưng con phải nghe lời mẹ nhé" và con "Vâng ạ" rất dõng dạc như không còn chút giận hờn nào với mẹ nữa vậy.


* Chẳng hiểu 2 hôm nay học được ai nói, con thỉnh thoảng lại kêu lên "Thôi chết bỏ mẹ" làm mẹ vừa buồn cười, nhưng cũng phải nghiêm giọng nhắc nhở con, không được nói thế, nói thế là hư đấy. Chiều nay 2 ba con nói chuyện gì với nhau, không biết ba hỏi con điều gì mà mẹ nghe con "cự nự" ba thế này "Ba Kều hỏi ai thế? Ba Kều phải bảo Bống ơi...chứ" - Đúng là "Đứa trẻ lên 3, cả nhà học nói"

Thứ Tư, 3 tháng 10, 2007

October 03, 2007




Lâu quá rồi mẹ không viết blog cho con. Có quá nhiều sự kiên, mà chỉ vì tính lười mẹ đã bỏ qua rồi. Nhưng hôm nay thật đặc biệt. Con nhận được quà từ báo Rùa Vàng của mẹ em Trà. Mẹ đã được thông báo rằng có chúc mừng SN con trên đó, mà giở trang báo ra tìm mãi chẳng thấy con mình đâu, hic...bác Yến chỉ ngay cái ảnh của con cho mẹ xem. Uii, con gái mẹ lên báo hơi bị "vênh váo" và già đời quá, nên mẹ chẳng thể nhận ra nữa. Vậy là con đã "hơn" mẹ nhiều lắm rồi nhé. Lần đầu tiên mẹ lên báo, không phải là cái ảnh, mà là một bài báo ngắn, trên tờ Mực Tím. Oh, cũng trùng lặp, phải không con? Mẹ vẫn nhớ đó là đoản văn "Đôi mắt" khi đó mẹ đang học lớp 10. he..he..mẹ Còi xấu xí thế này, cũng có lần được lên hẳn bìa tạp chí Thanh niên đấy, tiếc là mẹ đoảng vị quá, chẳng giữ lại được tờ báo í, không biết bà ngoại có còn giữ lại cho mẹ không?Rất nhiều giấy tờ của mẹ, những bài báo của mẹ, những cuốn sách có in bài của mẹ...giờ chỉ còn bà ngoại giữ được cuốn nào thì còn cuốn đó thôi. Thậm chí tập sách in riêng của mẹ có tên "Tầm xuân nở muộn" giờ cũng không còn trong nhà mình nữa. Hic..chẳng ai như mẹ cả, phải không con?



Món quà kèm theo còn làm con cực kỳ "sáng mắt". Đó là bọc kẹo mút. Mẹ giở trang báo có hình con ra, chỉ cho con thì con hỏi luôn "Em Trà Sữa đâu hả mẹ?" - thế là mẹ đành phải nói, để hôm nào mẹ bảo cô Hạnh gửi cho con báo có em Trà nhé. con thích tờ Rùa Vàng lắm. bắt mẹ đọc cho đủ thứ trong đó. rồi cứ ngắm nghía mãi cái ảnh của mình rồi cười cười "bí hiểm" (chắc là hãnh diện lắm đây)


Bác Mận (văn thư trường mẹ) sáng nay phát quà cho mẹ còn bảo "Mẹ con nhà mày nhiều quà thế nhỉ?" - Hạnh phúc thật lớn khi được nhận quà, dù là món quà thật nhỏ, con nhỉ? Hôm qua con mới nhận được chú gấu bông màu hồng thật êm, thật mềm của mẹ Yến nhà chị Bống lớn mà. Giá mà con có phòng riêng, chắc chắn mẹ sẽ decor cho con một góc thật tuyệt để những con thú nhồi bông, những món quà nhỏ của mọi người tặng! Hôm trước mẹ mới bàn với ba, dẹp hết cốc chén trong tủ kệ tivi nhà mình, rồi sẽ sưu tập toàn Rồng, Khỉ, và Heo để chưng trong đó. Mà Heo thì có nhiều nhất rồi...Thế này sau này em Cua sẽ "thống lĩnh" nhà mình đây con nhỉ?