Pota theo mẹ lên phòng bác Yến (bác sĩ của trường mẹ). Đây là màn hội thoại của hai bác cháu:
- Bống về quê làm gì đấy?
- Bống cai nghiện.
- Cai nghiện được chưa?
- Được rồi.
- Có tái nghiện không?
(Lắc đầu nguây nguẩy)
- Không tái nghiện đâu.Không bú mẹ Giang còi nữa đâu. (Nhưng sự thật thì đêm nào cũng ỉ ê một lúc, mà không dám sờ ti mẹ. Khổ thân!)
-Nhà Bống có điều hoà chưa?
- Có điều hoà rồi.
- Mát không?
- Mát lắm, ngủ ngon quá ngon.
Ba đi tìm chìa khoá xe. Tìm mãi không thấy bèn hỏi:
- Bống biết chìa khoá ba để đâu không?
- Không thấy (rất dõng dạc).
Mẹ đang rửa rau, bảo
_ Bống vào chạn, lấy cho mẹ cái bát nhựa.
Nếu như mọi hôm thì thế nào cũng lấy rất nhanh. Hôm nay cũng chạy vào nhưng một lúc chạy ra:
- Mẹ Giang còi ơi, không tìm thấy đâu.
hic..hic...Pota ơi là Pota
2 nhận xét:
Yêu thế hì hì
đáng yêu quá
Đăng nhận xét