Thứ Sáu, 4 tháng 5, 2007

05.05 - Mất trộm.

Hic..Mẹ buồn, con càng buồn hơn. Hai mẹ con vừa sang HN về (hôm nay 49 ngày bố Cuội của con mà). Đang còn mệt ơi là mệt. Thì đã nghe ba báo tin buồn, khu nhà mình đêm qua mất trộm. Toàn bộ quần áo ướt nhà mình phơi ngoài hiên đã mất, cái xe đạp của con để ngoài cũng ra đi luôn. ông Phùng thì bị mất 2 cây cảnh. Chắc là ông cũng buồn và tiếc lắm. Mẹ và con thì cứ ngẩn ngơ cả người, con rất thích cái xe đạp í, cái xe mẹ đã mất công tha về cho con từ Trung Quốc, cái xe ông Đường mua tặng con, con thường hay cất giấu đồ đạc vào cốp xe. Mỗi lần mẹ tìm điện thoại di động không thấy, mà bấm máy thì thế nào cái cốp xe cũng kêu rinh lên. Mẹ tiếc lắm, con cũng tiếc ngẩn ngơ cứ mếu máo đi tìm. Tìm thế nào được nữa con gái? Giờ chẳng biết cái xe của con ở phương trời nào. Chẳng biết cái kẻ lấy trộm xe của con mang về cho con họ chơi, họ có thấy hổ thẹn với con mình không nhỉ? Nếu con họ biết bố (mẹ) mình lấy trộm xe này về cho mình, thì đứa bé đó sẽ bị tổn thương đến chừng nào, con nhỉ?



Nói đến chuyện này, mẹ nhớ hồi còn nhỏ, ông bà ngoại luôn dạy mẹ và các cậu tính thật thà, ngay thẳng. Không tham lam của ai cái gì, không được lấy của ai cái gì làm của riêng mình. Mẹ thậm chí còn không bao giờ ăn cơm chực nhà hàng xóm. Có lần mẹ đi học về, nhìn thấy tiền rơi ngoài đường mà còn không dám nhặt, về kể cho bà ngoại nghe, rồi hỏi bà "con có nhặt được không hả mẹ" thì bà ngoại con cười ngất. Mẹ có kịp hỏi bà ngoại thì cũng làm gì còn để mẹ nhặt được đâu. Đôi khi đi chợ, mẹ vẫn được người ta trả lại thừa tiền, nhưng không bao giờ mẹ tham cả. Mẹ chỉ nghĩ họ rất khổ cực đi bán đi buôn, cả ngày phơi mặt ngoài chợ, được vài đồng đâu mà mình lấy? có hôm về tới nhà rồi, phát hiện ra tiền thừa mẹ lại lóc cóc quay lại chợ...


Con yêu, mẹ mong con khi lớn lên, cũng sẽ luôn sống chân thành, sống thật thà và ngay thẳng. Có thể ai đó sẽ nói con thiệt thòi, nhưng mẹ tin rằng cái TÂM con luôn thanh thản và trong sáng. Đó mới là điều quan trọng con ạ....


Giờ thì mẹ hứa, từ nay tới sinh nhật con, mẹ sẽ mua đền cho con chiếc xe đạp khác.

16 nhận xét:

Thanh Hà nói...

Khổ thân! Chắc là Pota tiếc ngẩn ngơ chiếc xe đẹp thế cơ mà. Ghét bọn trộm cắp, thời buổi này nhiều như quân Nguyên X( Thôi mẹ Giang cố nhịn ăn mua cho con cái xe khác vậy nhớ :D

Bảo Trà - Bảo Nguyên nói...

Ui tiếc quá chị Bống ơi! Ở đâu cũng có kẻ xấu người tốt mà. Nhưng giá mà xã hội toàn người tốt thì hay quá nhỉ. Thôi chị đừng buồn nữa, mẹ đã hứa là sẽ mua xe đạp mới cho chị rùi đấy! Đừng buồn nữa nhé!

Hoài Niệm nói...

Đừng chờ đến sinh nhật nữa , mua cho Bống cái xe mới đi mẹ Giang . Khổ thân Bống mất 1 thời gian không có xe đi .

MH nói...

Tiếc quá! Nhưng mà thôi bây giờ biết cái xe ở đâu. Chắc mẹ Giang cũng chưa kịp có cái ảnh chụp cái xe nhỉ? có lẽ mẹ Giang ghi lại vài lời kể của Bống về những gì Bống nhớ về cái xe đi, giữ lại kỷ niệm mà.

Mẹ 2Khoai nói...

@Trà: Trà ơi, chị vẫn buồn và tiếc lắm í, vì bất cứ cái gì đã là của mình,đẵ gắn bó với mình giờ phải chia tay không mong muốn thì chị cũng buồn lắm chứ?
@Bác Tócdài: Mẹ cháu sẽ cố gắng bác ạ, đã định sẽ mua cho cháu cái bàn học, giờ lại mất xe, hic...
@Cô Hoà: Mẹ cháu cũng kịp chụp hình cái xe rồi đấy cô ạ. Cô xem ở link trên nhé, cô bấm vào chữ cái xe đạp í ạ. Đấy, cô thấy cái xe đẹp thế mà bị mất rồi cô ạ. Mẹ con cháu đều tiếc lắm.

[deleted] nói...

khổ thân con dâu nhỉ, hôm qua nhiều người bị mất trộm quá, bố Pi cũng mất Laptop, Pota mất xe đạp...hắc đạo, Thôi cố gắng sớm mua cho Pota cái xe khác vậy

Pota nói...

@Cô Hà: Vâng, Pota cứ ngẩn ngơ suốt từ chiều đến giờ đấy cô ạ. Mẹ cháu sẽ cố gắng mua đền cho cháu xe khác sớm nhất có thể.
@Ongchuanongdan: hic..Ghét bọn trộm cắp nhỉ cô nhỉ?

[deleted] nói...

Pota ngoan nhé, chắc chắn sẽ có xe mới mà :D

abc nói...

Thương bé pota quá!

Tóc Bay Váy Lượn [aka Chồi Non] nói...

huhu! là cô cô cũng tiếc lắm Pota ơi, nó đâu chỉ là cái xe để đi để chơi đâu, còn có bao kỉ niệm của mình nữa, mẹ còn phải xách từ tận Trung Quốc về nữa, huhu. Nhưng mà thôi, mất rồi thì biết làm sao, từ từ rồi mẹ mua cho cái mới vậy Pota nhé!

ılılıP1u9 n P14yılılı nói...

Pota lớn rồi. Mất xe cũng không khóc đâu nhỉ!

Nhong béo nói...

Mẹ Giang cho cô làm quen với pota với nhé,cô đang là du học sinh,hè này cô được về VN chơi và cô rất muốn gửi kẹo cho Pota, mẹ Giang cho phép nhé ! Pota đừng buồn nữa nhé,tuy pota mất đi chiếc xe đạp đầy kỉ niệm,nhưng cô biết pota sẽ sớm có một chiếc xe mới, và tiếp tục đạp những vòng quay vui vẻ và đầy tiếng cười mà phải không pota yêu !

Thế Vi nói...

"NHẤC BỔNG" - Nhấc bổng người ta lên là thế nào con gái @_@????
Ôi, tôi sợ quá!!!
Dễ thương... ^^
Yêu con quá, Pota ^^

Thế Vi nói...

ặc ặc, comment nhầm entry T.T
Cái mảnh giấy này dùng để an ủi nỗi buồn mất ngựa sắt của con ^^

Mint nói...

thương con quá. Mà một chiếc xe đạp giống như thế thì có đắt không hả mẹ Giang? tầm bao nhiêu?
Sao xe đạp của con nít mà cũng nỡ lòng nào trộm nhỉ...

Pota nói...

@1236..: Vâng, mẹ con cũng chỉ tiếc cái công mang về, với lại đó là quà của ông Giám đốc trường mẹ tặng con cô ạ. Ông rất yêu con mà.
@Mẹ chồng: Mẹ con cũng hứa sẽ mua xe mới cho con rồi mẹ ạ, nhưng dạo này mẹ con đang kẹt nên con cũng không vòi vĩnh đâu mẹ ạ. Con lớn rồi mà, ngoan rồi mà.
@Cô Mai Anh: Vâng, mẹ hứa với con rồi cô ạ.
@Chú Bắc: Con cũng buồn nhưng chỉ mếu máo tí tẹo thôi chú ạ.
@Cô Nhong: Vâng, con rất vui được làm quen với cô ạ. Khi nào mẹ mua xe mới con sẽ post ảnh lên cho cô ngắm nhé.
@Chú Hải Anh: keke...Tại anh í bé tí tẹo nên con có thể ôm và nhấc lên mà chú. Cơ mà chỉ bây giờ thôi chú ạ, chứ 10 năm nữa là anh í sẽ nhấc con lên đấy chú :))

Đăng nhận xét