Thứ Ba, 8 tháng 5, 2007

08.05 - Bạn trai

Lâu lắm rồi từ hồi mẹ nghén em Khoai Lang thì hầu như việc đưa đón con đi học là do ba đảm nhận. Hôm nay ba đi HN, mẹ mới đi đón con và có dịp ngồi "buôn" với cô giáo. Và mẹ đã giật cả mình khi nghe cô kể chuyện...


Này nhé, giờ thì con đã quá quen với lớp học, đã thích tới lớp rồi nên không còn cảnh ngồi im lặng trong lớp như trước đây nữa. Cô bảo hôm nay con nói chuyện nhiều quá cô phải gọi con lên đầu lớp ngồi bên cạnh cô. Hic..Mà con không chịu lên một mình, lại còn dắt theo anh Mí lên ngồi cùng mình. Ờ mọi người sẽ hỏi "Anh Mí là ai?" - đây quả là một câu chuyện ly kì...


Qua cô giáo, mẹ được biết anh Mí hơn con 10 tháng, có nghĩa là anh sinh tháng 11 năm 2003 (nếu tính tuổi thì hơn con 1 tuổi đấy) nhưng anh Mí thấp bé hơn con khá nhiều, nhìn anh í mẹ tưởng chỉ gần 2 tuổi thôi. Mà còn không được mập mạp như con hồi trước 2 tuổi cơ. Cô giáo kể, chẳng hiểu từ bao giờ và vì sao mà con và anh Mí lại thân nhau và yêu quý nhau thế. Đến lớp là ngồi bên nhau, chơi cũng chơi với nhau, đi ăn cũng đi với nhau mà phải ngồi cạnh nhau cơ. Rồi tới màn đi ngủ, trước thì con thường nằm cạnh các cô, giờ thì chui xuống góc lớp, nằm cùng anh Mí cơ. Nhưng buồn cười nhất là thỉnh thoảng, con lại nhấc bổng anh Mí lên xoay một vòng. Trời! Mẹ hoảng quá, sao con lại "đầu gấu" thế nhỉ? Mà con gái ai lại bế con trai hả con? Phải để con trai nó "chăm sóc" mình chứ? Hay là anh MÍ thích con, vì được con bế bổng lên nhỉ? Điều này thì mẹ tin, vì hồi con 2 tuổi, đã đủ sức kéo bao gạo 12kg từ đầu nhà tới cuối nhà bà ngoại rồi. Nên mẹ tin là con có thể nhấc bổng anh Mí lên.


Chiều nay mẹ đến đón, thấy 2 anh em đang ngồi bên nhau, anh Mí thấy mẹ đón con cũng đứng lên đòi về nhà mình. Khi mẹ hỏi "Con có về nhà cô chơi với em Bống không" thì anh vội vã gật đầu làm cả cô giáo và mẹ đều cười...


Nhưng con gái ạ, mẹ không lo ngại nhiều lắm về người "bạn trai" này của con, mẹ biết con vẫn còn rất ngây thơ, và những tình cảm bạn bè là hoàn toàn trong sáng, chưa bị ảnh hưởng chuyện "người lớn" vào đầu kiểu như bạn Hiền thích anh Nhím của con, he...he...Mà chả biết anh Nhím biết tin này có "giật mình" không nhỉ? Hôm nào mẹ sẽ làm cái entry về những người bạn trai đầu tiên của con nhé.


Hôm nay, con gái biết không? Mẹ có nhiều chuyện buồn và bực mình, nhưng cảm ơn con- vì từ lúc đón con đi học về, lòng mẹ đã dịu lại rất nhiều, thanh thản hơn nhiều vì những câu chuyện nho nhỏ cô giáo kể cho mẹ nghe về con gái yêu của mẹ.

10 nhận xét:

Thanh Hà nói...

Biết nói gì đây. Chúc mừng Pota đã hòa đồng với lớp học. Và có thêm những người bạn mới ;)

Ý An nói...

Dễ thương!Dễ thương!!! :x

Elise nói...

Nghe Bống chơi với anh Mí mà cứ như là chăm sóc bạn bé hơn tuổi ý nhỉ :))

Ngoc & Thuy & Bebe nói...

hì hì, chúc mừng e có bạn trai mới nha! ở lớp chị Be cũng có bạn Cún bé tẹo tèo teo, vì bạn í lười ăn mà, nhưng bạn í rất đáng yêu và hiền lành như con gái ấy, nhưng cũng bị cái tội là bạn í bé quá nên cũng rất hay bị ... chị Be ... bắt nạt ... hi hi hi ...

Tóc Bay Váy Lượn [aka Chồi Non] nói...

eo ui! "chẻ con" bi giờ, "yêu" sớm thật! :P hì hì

Thuỳ Hương nói...

hi hi
ngộ quá nhỉ

Nhím tồ nói...

em Pota iêu quá, giờ anh Nhím không thân với Hiền nữa rồi, anh thân với chị Mị Nương, nhưng vì đã hứa với mẹ em nên anh chỉ vui chơi bạn bè thôi..hì hì

Hoài Niệm nói...

Thế này có khi anh Sầu Riêng phải sang tranh nhau Pota với em Nhím mất thôi . He he he ..

Pota nói...

@BI: ^-^
@ELise: Pota lúc nào cũng như đàn chị í cô ạ.
@Chị Bebe: Pota chắc chắn lớp chị có nhiều bạn bé tí hơn chị nhiều, mẹ em cũng mê chị nữa í. Em thì chắc sẽ thích ôm bụng bự của chị lắm đấy.
@01236..: Hì.hì..chả phải bây giờ con mới biết yêu mà cô, con biết nói "Con yêu mẹ, yêu để trái tim, để trên đầu" từ hồi 16 tháng mà cô.
@Anh Nhím: Anh hứa nhé, cho tới khi em đủ 18 tuổi thì anh chỉ được chơi như bạn bè với tất cả các em các chị gái khác thôi đấy. :))
@Cô Hà: Vâng, giờ con thích đi học lắm rồi cô ạ.
@Bác Phương: Sợ anh Sầu Riêng bảo con trẻ con, không thèm chơi í bác ạ.

Mint nói...

Hmm, nhấc bổng lên và xoay một vòng??????
Mẹ Giang nói thật đấy à?
Cô chẳng thể tưởng tượng ra cảnh đó, Bống ơi...!!
P.S: Mẹ Giang chịu khó up ảnh của Bống lên nhé.

Đăng nhận xét