Thứ Sáu, 17 tháng 8, 2007

August 18, 2007

Mẹ không kìm chế được cơn nóng giận của mình. Mẹ thật đáng trách. Khi bình tĩnh lại, mẹ luôn tự nhủ sẽ không để xảy ra tình trạng đó nữa. Nhưng rồi, khi bị ba chọc giận, mẹ lại điên lên, lại không kìm nén được. Những lúc đó mẹ thấy thương mẹ, thương con, thương em Cua lắm lắm. Mấy hôm rồi để giảm stress, 3 mẹ con đi HN chơi. Mẹ đã chiều con, cho con lên Vincom chơi cả ngày.

2 nhận xét:

Vợ Thằng Đậu nói...

Mẹ Giang ơi, hãy vì Cua, vì Pota em nhé. Cố lên, cố lên em à...

HàLanGirl nói...

Mai sau đọc lại thấy mình đã trải qua nỗi buồn nỗi đau rất thật nhẹ nhàng (dù bây giờ đau lắm)...
Cố lên chị!

Đăng nhận xét