Thứ Năm, 23 tháng 8, 2007

Con ốm

Mẹ vừa mới khoe với mọi người mấy ngày trước rằng, lâu lắm rồi không thấy con ốm đau gì cả. Thì chiều qua, cô Nga nhắn cho mẹ lúc 2h30 chiều "Bống bị sốt chị ạ, nếu chị không bận thì ra đón cháu nhé" . Mẹ cuống cuồng phi xe ra lớp. Con đang ngồi cầm bình sữa, mặt mũi đỏ lừ, mệt mỏi. Thấy mẹ ra là mếu máo "Mẹ ơi, con ốm", hic..thương ơi là thương. Vậy mà mẹ và cô Nga cũng "nịnh" con uống hết bình sữa rồi mới về.

Mẹ đã hẹn với bác Chuẩn (anh họ của ba) là chiều qua về HN đi Metro mua tivi với bác í, nên mẹ đành để con ở nhà với dì Lê mấy tiếng đồng hồ mà ruột gan nóng như lửa đốt. điện thoại về, dì Lê bảo con rất ngoan, ăn hết bát cháo, uống thuốc ba mang về, rồi chơi đùa vui vẻ lắm. hơn 9h tối mẹ và bác Chuẩn mới về tới nơi, thấy con đang "bơ vơ" với dì Lê và chú Phòng. Còn ba thì bỏ đi nhậu với mọi người => Thế là mẹ lại nổi cơn điên!!!

Đêm, con sốt cao, mê sảng, rồi còn lên cơn giật. Mẹ sợ chết khiếp. Pha thuốc hạ sốt cho con uống rồi con ngoan ngoãn ngủ tiếp. Mẹ thao thức cả đêm, chỉ sợ ngủ thiếp đi thì con sốt cao lại không biết. Bác Chuẩn bảo chưa thấy đứa trẻ nào ngoan như con. Ốm thế mà chẳng quấy khóc gì cả. Chiều qua mẹ đã mua được cho con cái bàn chải chạy pin OralB với sự "trợ giúp" của bác Chuẩn nữa. Nhìn thấy con rạng rỡ và sung sướng khi nhận được quà của mẹ mà mẹ ứa nước mắt. Tối qua con đã tự mình đánh răng bằng bàn chải mới. Sáng nay ngủ dậy còn đang ốm mà câu đầu tiên con nói với mẹ là "Mẹ ơi, con đi đánh răng nhé. Con đánh răng một mình nhé" . Có lẽ cả đêm con mơ thấy bàn chải hả?

Sáng nay con bớt sốt hơn, buổi trưa ăn hết 2 bát cơm với canh cải cá rô và cá lóc kho tộ. Nhưng chiều ngủ dậy thì sốt cao, mẹ đo nhiệt độ lại lên tới 40độC. Mẹ lo quá, gọi cho bác Yến, bác mang thuốc xuống cho con, uống một lúc thì con bớt sốt. Lại chạy nhảy, nói nhiều như máy . Mẹ vẫn bảo với mọi người rằng, cái ốm với con chỉ như là "khách ghé chơi nhà" - nghĩa là con vẫn ốm, nhưng vẫn ăn, vẫn ngủ, vẫn chơi...dường như không có gì ảnh hưởng tới sự vui chơi của con, ngoại trừ thỉnh thoảng phải tìm khăn lau mũi, hay tiện tay thì quệt ngang luôn

Con sắp 3 tuổi rồi nhỉ? Mẹ thì dạo này ăn tốt hơn, nên cũng lên kí nhanh hơn. Nhưng những cơn bốc hoả, những khó chịu và bực bội dường như không giảm đi mà có chiều hướng tỉ lệ thuận theo. Đôi lúc mẹ cứ nằm khóc một mình, mẹ thương con, thương em Cua lắm. Giờ mẹ con mình đang mong em Cua chào đời, con nhỉ? chỉ còn 15 tuần nữa thôi con ạ. Mẹ cũng đã đi hơn nửa chặng đường rồi. Mẹ sẽ cố gắng, cố gắng kìm chế và chăm sóc cho con, cho em Cua, cho mẹ tốt hơn...

MẸ YÊU CÁC CON, RẤT RẤT NHIỀU!


10 nhận xét:

Bun nói...

Bống ngoa của dì, mau hết sốt con nhé, ôm ôm.

Thangtrt nói...

Ôi, tấm lòng người mẹ. Bao giờ mình mới có cảm giác lo lắng cho con cái đây? Hix, mong thế :))

HàLanGirl nói...

Nghĩ về mái ấm gia đình, nghĩ về cuộc hôn nhân sau này của em. Em thấy nó đẹp, em thấy hạnh phúc.
Thế nhưng em sợ thực tế!
Và em biết em ko thể có được tấm lòng của một người mẹ như thế. Con người em vốn dĩ chán lắm.
Mong cho Pota nhanh khỏi!

Ryan nói...

Nhanh khoẻ nhé - chị Bống...

Tóc Bay Váy Lượn [aka Chồi Non] nói...

Bống ngoan cực kỳ, ngoan hơn cả cô ngày ốm. Bống ngoan và thương mẹ, nên nhất định là khỏe lại nhanh thôi, Bống nhỉ?

2Ti nói...

Đàn ông nhiều lúc như trẻ con , em bit mà sao cứ chấp nê hắn thế? Cứ nghĩ về chị chỉ có 1 mình chăm con, 1 mình vật vã với nó khi ốm thì em sẽ thấy nhẹ lòng hơn đấy. Hãy cười lên trong mọi trường hợp, vì Cua em nhé!

yenle nói...

nhanh khỏi nhé Pota, cho mẹ đỡ vất vả nào

thuhuyen nói...

Bống thật là ngoan(hiếm có khó tìm đấy). Chóng khoẻ con nhé, để mẹ G khỏi lo lắng nhiều. Yêu Bống lắm lắm lắm cơ.

Vợ béo ỉn nói...

Chóng khoẻ Bống nhé.

Thanh Hà nói...

Khổ thân Bống quá. Sốt cao thế. Mà vẫn "mơ" thấy bàn chải đánh răng =)) cách đây mấy năm cô cũng có nhớ. Có cả hình công chúa nữa :"> nó cứ rè rè ấy thích lắm hihi. Chúc Bống mau khỏi ốm nhé

Đăng nhận xét