Những giờ phút cuối cùng của năm 2008. Năm mới mẹ mong Bống và Cua luôn khoẻ, luôn ngoan, yêu thương nhau.
Mẹ mong Bống sẽ lớn nhanh, học giỏi, yêu em Cua, chăm chỉ tô chữ, tô màu. Buổi sáng tự nguyện thức dậy và không lèo nhèo khóc. hihi
Thế giới của chị em tớ, Nguyệt Minh và Nhật Minh
Những giờ phút cuối cùng của năm 2008. Năm mới mẹ mong Bống và Cua luôn khoẻ, luôn ngoan, yêu thương nhau.
Mẹ mong Bống sẽ lớn nhanh, học giỏi, yêu em Cua, chăm chỉ tô chữ, tô màu. Buổi sáng tự nguyện thức dậy và không lèo nhèo khóc. hihi
Noel qua mấy ngày rồi, mà mẹ lười update thong tin cho Bống quá. Năm nay mẹ thấy Bống lớn bổng lên. Con đã có khái niệm rõ rệt về ông già tuyết. Trước đó cả tuần, ngày nào Bống cũng nhắc mẹ nhớ gọi điện cho ông già Noel kể là Bống ngoan nhé, để ông già tặng quà nhé. Hôm thứ 7 tuần trước, mẹ cho 2 chị em về HN. Rồi mang cả em Bông, em Nhím lên Vincom chơi nữa. Để con có khái niệm về một ngày lễ Noel đẹp như thế. Cả Vincom trang hoàng lộng lẫy. Mẹ loay hoay chụp ảnh cho dì Bình, dì Phương và các con nhưng vì em Cua bám mẹ quá nên không chụp được nhiều và tất nhiên là ảnh không đẹp lắm rồi. Bống của mẹ ra dáng chị cả lắm.
Dường như con bắt đầu ở giai đoạn cuối của “ khủng hoảng tuổi lên 3-4” rồi, chỉ còn vài lần con trở lên bướng bỉnh thôi, còn thì con có vẻ ngoan hơn, biết nghe lời hơn. Tuy nhiên, vẫn có lúc mẹ không kiềm chế được đã tét đít con.
Buổi tối, ba Kều biết mẹ con mình về, thế mà ba cũng không về. Làm mẹ giận lắm, còn Bống và Cua thì mong ngóng, thấp thỏm, mừng hụt mấy lần. Mẹ rất buồn ba. Chán lắm.
Chủ nhật, mẹ cho Bống đi theo mẹ, để mua sữa và đồ ăn cho 2 con. Thật ra là mẹ muốn cho Bống đi, là để định mua cho con một cái váy nàng công chúa Tuyết. Nhưng mẹ không tìm được cái nào vừa ý. Lúc chiều ghé qua Metro, mẹ muốn mua cho em Cua ít cá hồi. Mẹ vẫn biết quy định của Metro là không cho trẻ em dưới 1m30 vào nhưng mẹ vẫn hi vọng người ta nhìn thấy bạn Bống vừa xinh xắn vứa ngoan ngoãn của m ẹ thì sẽ mủi long. Nhưng cuối cùng thì mặc cho mẹ năn nỉ, con vẫn không được vào. Mẹ cứ nghĩ chắc mẹ phải chở con về rồi quay ra, nhưng không ngờ con lại rất ngoan, con ngồi một mình ở ghế chờ mẹ. Mẹ thả con ở ngoài mà cứ thấp thỏm,sợ con buồn, con giận mẹ. Nhưng điều mẹ hoàn toàn bất ngờ là Bống tỏ ra rất hợp tác với mẹ, tỏ ra rất hiểu biết và thương mẹ. Hôm đó mẹ rất vui vì con, Bống ạ. Nên mẹ đã không ngại ngần mua tặng con một bộ bút chì màu (hìhif, thật ra là của mẹ Nhung tặng con từ hôm 2/9 nhưng mẹ chưa lên Vincom mua được, bộ bút chì 36 màu tuyệt đẹp). Mẹ còn mua cho con rất nhiều sách tô màu và cả cái bảng xóa con mơ ước nữa. Mà con giống mẹ lắm, đã mơ ước và khao khát cái gì là tìm đủ mọi lý do để mang vê nhà. Như hôm đó, Bống “nịnh” mẹ rằng Bống sẽ ôm cái bảng đó, sẽ không làm phiền mẹ, sẽ không bắt mẹ phải xách,…Cuối cùng thì mẹ đầu hàng Bống đấy.
Mẹ mua tặng Bống 1 bộ đoàn tàu kéo chữ cái bằng gỗ của đồ chơi thong minh. Mẹ mua cho em Cò 1 bộ kỹ sư thong thái và em Cua cái đàn tơ rưng. Mẹ muốn các con có một lễ Noel thật vui và ý nghĩa.Vì thế, mẹ đã nhờ ông già Noel vào tặng quà cho các con. Các con rất phấn khích…Mẹ rất muốn chụp ảnh cho con và ông già Noel nhưng lúc đó Bống xấu hổ nên mẹ không chụp được, hihi.
Hồi nhỏ, mẹ đã giúp bà ngoại nuôi heo. Có năm bà nuôi heo nái, tới lúc nó đẻ, cả mẹ và bà ngoại đều cuống lên, không biết phải làm thế nào "đỡ" lũ heo con...Thế là nửa đêm phải gọi bà Hiền tới giúp. Mặc dù bận bịu hơn, nhưng nhìn lũ heo con đáng yêu mẹ thích lắm.
Hồi đó, cuộc sống mọi nhà còn khó khăn, nên cả năm ăn mặc đều thiếu thốn. Trẻ con chỉ mong tới Tết để được mặc đồ mới, được ăn "cỗ" thôi con ạ. Có thể mẹ nói điều này, sau này con lớn lên sẽ thấy xa lạ...Nhưng, mẹ vẫn nhớ như in một năm ông bà ngoại quyết định mổ con heo của nhà, hôm đó là 28 Tết. Mẹ cứ chạy ra chạy vào, thích lắm, chưa bao giờ thấy nhà mình có nhiều thịt heo như vậy mà con. Mẹ thích nhất là cái đuôi của nó, ăn giòn giòn giòn
Vậy mà lâu lắm rồi, mẹ không phải chăm heo, không phải nuôi heo nữa...Năm nay mẹ quyết định nuôi heo trở lại, nhưng nhà mình ở tập thể, cái căn phòng bé tí này lấy đâu ra chỗ nuôi heo??? Vậy là mẹ nuôi heo...nhựa, he..he..Mẹ nuôi heo cho Bống và Cua, nên mẹ đã mua con heo màu hồng này cho con đấy. Mỗi lần đi chợ về, có tiền xu là mẹ cho Bống để con cho heo ăn. Bống thích cho xu vào heo lắm. Tối nào cũng hỏi ba, hỏi mẹ " Ba/Mẹ có đồng cao xu không? Cho Bống để Bống bỏ lợn???"- Chả hiểu sao mà Bống cứ gọi đó là tiền cao xu nữa, keke
Hôm nay đã là ngày ông Công ông Táo về chầu Trời. Mẹ con mình quyết định MỔ HEO. Chà, cái thông tin bé tẹo mẹ nói với BỐng khi con đi học về, thế mà từ lúc đó, con liên tục nhắc mẹ mổ heo. Đã nói chờ ba Kều về rồi, nhưng con không chịu. Thế là 2 mẹ con mang ra "làm thịt" luôn.
Đây là chú heo của Bống này.
Cười như vớ được....heo
Con heo này nặng quá mẹ ạ, con phải vác lên đầu này
Đây là "thành quả" của mẹ con mình này
Con Heo Đất Sáng tác: Ngọc Lễ - Thể hiện: Bé Na |
Sáng tác: Ngọc Lễ
Mẹ mua cho em con heo đất
Mẹ mua cho em con heo đất...í o í ò
Ngày hôm nay em vui lắm
Cầm heo trên tay em ngắm ...í ò í o
Làm sao cho heo mau lớn
làm sao cho heo mau lớn...í o í ò
Heo không đòi ăn cơm
Heo không đòi ăn cám
Heo chỉ cằn em bế trên tay ầu ơ
Em không thèm mua kem
Em không thèm Mua bánh
Em để dành cho heo
Em lì xì heo đất hai trăm mỗi ngày
Này heo ơi ngoan nhé í o
Này heo con ơi mau lớn í o .