Thứ Năm, 7 tháng 12, 2006

Viết cho những thương yêu....






Gần một tháng rồi, mà Pota yêu của mẹ vẫn ho nhiều. Mỗi đêm mẹ lại thót tim khi nghe con ho. Mẹ lại sợ con bị nôn ra như hôm trước, cái đêm chỉ có 2 mẹ con ở nhà. Con ho nhiều nên nôn trào lên khắp người, mặt và tóc...Làm mẹ phải mang con đi tắm gội lúc 12h đêm mà thấp thỏm sợ con nhiễm lạnh và ốm thêm. Nửa đêm, mẹ phải thay toàn bộ chăn drap nhà mình. Lúc ấy thương con đứt ruột, mà chỉ có một mình loay hoay nên mẹ cũng tủi thân. Mẹ sợ ở nhà một mình lắm. Ngủ không yên, thấp thỏm như có ai sắp cậy cửa vậy...



Thời gian vừa rồi mẹ bận quá, công việc ngập đầu khiến mẹ cũng mệt mỏi và không có cả thời gian dành cho mình. Mẹ cảm thấy mệt và sức khoẻ xuống cấp trầm trọng. Nhưng mỗi chiều tới đón con ở lớp, mẹ thật vui và hạnh phúc khi con cười thật tươi ôm cổ mẹ, hôn mẹ rối rít và nghe các cô kể chuyện ở lớp của con.. Dạo này con đi học ngoan lắm rồi, chẳng còn khóc mếu nữa. Sáng mẹ đưa tới lớp là con tự nguyện vào lớp, tự nguyện chào tạm biệt mẹ và các cô kể con cũng không bám theo các cô nữa. Hết giờ ăn là tự đi ngủ, ngủ dậy là tự đi chơi. Chiều nay mẹ tới đón, thấy con đứng hát múa một mình trong lớp. Cô Nga bảo con rất thích hát, thích múa. Nên cô cứ bật nhạc cho con đứng múa và hát một mình như thế thôi. hì..hì..Về nhà con còn đọc rất nhiều thơ nữa, mà mẹ và dì Bình đã mất gần nửa tiếng mới nghe ra được mấy câu thơ này của con:



Cô giáo con bảo thế

Ăn gì mời cha mẹ

Nhường em bé phần hơn

Không để vãi rơi cơm

Cô giáo con bảo thế...


Bây giờ Pota đã nói được trọn vẹn cả một câu dài, biết đề đạt ý kiến. Biết "cãi" mẹ nữa rồi. Con lại còn rất "tế nhị" nữa chứ? Ví dụ như muốn ăn chim cút rán, thì con không đòi mẹ mua như nhiều đứa trẻ khác. Nhưng khi leo lên xe đi chợ với mẹ thì con bảo "Mẹ Giang cho Bống đi ăn chim à?", mấy hôm lạnh, mẹ mua cho con mấy cái quần nỉ mặc ở nhà cho thoải mái, thì con đã nhận ra ngay và hỏi trong lúc mẹ mặc thử cho con "Mẹ Giang mới mua quần Bống à"? "Mẹ Giang mua lâu chưa?" "Mẹ Giang mua bao giờ thế?" "Mẹ Giang mua bao nhiêu?" Buồn cười nhất là màn "hỏi giá" của con, có hôm đi chợ với mẹ, mẹ vừa bảo bác bán rau lấy cho 2 củ xu hào, con đã nhanh nhảu hỏi "Bao nhiêu đấy?" làm bác bán rau cười lăn...Hôm mẹ mới mua xe, chạy tới đón con, con liền hỏi ngay "Mẹ Giang mới mua xe à? Đẹp thế!" và từ hôm đó, con không cho ai động vào xe nhà mình. Lên xe ngồi rất "sành điệu" nữa chứ.



Mẹ yêu lắm mỗi tối, ăn cơm xong con đứng giữa nhà hát, múa, đọc thơ và ...diễn lại trò ở lớp. Con cũng đứng giữa nhà kêu "Lớp cô Nga vào lớp" và bảo mẹ "Mẹ nói đi". thế là mẹ cũng giả vờ bảo "Lớp cô Nga vào lớp nào"...và con giả vờ chạy chạy quanh nhà, rồi ngồi xuống ghế, tay để lên đùi rất ngoan và chỉnh tề...



Mẹ yêu lắm vì con biết quan tâm tới người khác. Các cô bảo ở lớp con rất hay "hỏi thăm" các cô. Nên cả trường cô nào cũng yêu con dù không dạy lớp con. Hôm nay con nhìn thấy cô Thuý đi xe về, con liền hỏi "Cô Thuý đi đâu về đấy?", con hỏi cô Nga "Cô Nga mệt à?", "Cô Nhung ăn cơm chưa?"...Cô Nga và cô Nhung nói con "khôn" trước tuổi, cái gì cũng biết, nói như bà cụ non...Hôm qua mẹ buồn, ngồi thừ góc nhà, con liền ôm cổ mẹ hỏi " Mẹ bảo "Mẹ mệt", thế là con hôn mẹ rối rít và bảo Mẹ Giang làm sao thế?""Mẹ buồn à?"...Ôi, con gái yêu của mẹ, thế thì làm sao mẹ buồn được nữa cơ chứ?



Giờ mẹ cũng hạnh phúc và vui, vì con luôn được mọi người yêu thương. Con có mẹ Huyền béo, ba “Cận”, mẹ Mecghi, có bác Titi, cô Diều hâu…Giờ con lại còn có thêm “bố” Cuội. Bố Cuội yêu và lo cho con lắm. Con phải luôn ngoan, để bố yên tâm chữa bệnh, khoẻ sẽ về đưa con dạo phố nhé…Mẹ mong con lớn lên, sẽ luôn có một trái tim YÊU thương ngập tràn, một trái tim nồng hậu và biết sẻ chia.

16 nhận xét:

Ý An nói...

Pota còn có Bi ti hí nữa nè >:D<
Yêu Pota lắm :x Pota cố gắn giữ ấm kỹ để chóng khỏi nhé! :x
Mẹ Giang cũng phải jữ skhoẻ nữa nhé :x
Yêu!!!!!!!!!!!

[deleted] nói...

trời lạnh rồi đấy Pota nhá, nhớ giữ gìn sức khoẻ nhé Pota, Pota mà ốm nữa thì mẹ lại mệt và buồn thôi, Pota fải khoẻ thì mẹ mới khoẻ đc, đúng k Pota.
Phải công nhận Pota có những câu nói như bà cụ non ý nhá, yêu thế :x

Pota nói...

Bi ui, biết là Bi yêu Pota lắm mờ, mẹ chỉ chấm chấm chấm vào đó thôi, chứ kể hết tên 83 friends trong friend lists thì ..mỏi cổ lắm cơ. Pota sẽ ngoan và mau khỏi, hè còn đưa Bi đi chơi chứ

Bun nói...

dễ thương quá, em rất hâm mộ bé Pota có mẹ dễ thương quá. Mai mốt em có con, em học tập chị vít blo cho nó :D

cuoihk nói...

Bố Cuội mừng hết lớn khi biết Pota của bố đi học ngoan này,không khóc nữa này,biết hỏi thăm mọi nguời rồi này và nhất là con khoẻ mạnh.Ôi Pota của bố....yêu con ghê.Có lẽ mấy hôm nữa bố mệt nên không hỏi thăm con đc,Pota của bố ở nhà ngoan nhé.Khi nào bố về bố sẽ thi ăn chim cút rán với con đó,ráng mà luyện tập nhé con yêu.hôm nay bố mệt quá nên chỉ hỏi thăm con tí ti thôi.À mà bố định gủi thạch cho con ở chỗ meh Meghi đó.Khi nào có thạch bố sẽ báo cho con mừng.Yêu Pota của bố lắm,hôn con nhiều.

Bun nói...

tưởng tượng ra Pota giọng nhíu nho nói như thế, thì đá cũng tan thành nước mất Pota ạ

2Ti nói...

Mừng Pota đi học ngoan ngoãn. Thương mẹ Giang Còi fải xoay sở 1 mình ( cảnh thường xuyên của bác Titi đấy).
Anh Tí cũng sốt cao rùi mà bây giừ lại còn biết từ chối, ko uống thuốc, ăn cháo nữa đấy. Mới có 1 ngày rưỡi mà đã vêu cả má lên rùi. hic hic...

Viola nói...

yêu yêu quá Pota ơi! "mẹ Giang", "mẹ Giang", đoạn đấy là yêu nhất! thích nhất là khi con cứ gọi tên mình, phải không chị?
chị ơi, em họ em cũng hay bị ho và nôn như Pota vậy. em đoán là do cổ họng không được trơn ướt, nene dẫn đến ngứa ngáy, khó chịu, bị kích thích. khi ho dùng lực ở cơ bụng và cố nhiên nó ảnh hưởng đến dạ dày, khiến thức ăn bị trào lên. chị thử cho Pota uống nhiều nước hơn, giữ cổ họng thông thoáng, mát mẻ, thoáng đãng. thêm nữa, tập cho hệ tiêu hóa của Pota hoạt động liên tục, bằng cách kích thích nó tiêu hóa ngay sau khi ăn (các cô ở nhà trẻ ấy, bao giờ cũng cho các cháu ngồi bô sau bữa cơm là vậy). như thế thì tránh thức ăn còn tồn ứ trong dạ dày mà trào ra chị à.

dieuhau nói...

Đấy cô bảo là con ngoan mà mẹ "hiền" Nhóc lỳ lại bảo là khen.Sự thật đó chứ:)

Chiêu nói...

Càng kể càng thấy dễ thương, hihi...hình như em bé miền Bắc lanh lợi hơn em bé miền Trung và miền Nam thì phải ^^

Bun nói...

^^, càng đọc càng thấy Bống lanh quá, khi nào vào miền Nam dì Bun dẫn đi chơi nhá.

ılılıP1u9 n P14yılılı nói...

Lâu lắm rồi chưa gặp Pota của chú nhỉ! Hy vọng Tết này gặp nữa.

Mẹ 2Khoai nói...

Hì..hì..Còn quên chưa kể cho mọi người nghe đoạn Pota thích chơi đồ hàng lắm nhé. Về nhà cứ nhặt đủ thứ đồ chơi ngồi chơi một mình, nào là "bác mua gì cho tôi đi" nào là "Em uống thuốc đi rồi chị yêu nào" nào là "bạn Tú ngoan nhé, rồi cô yêu"...Có hôm cầm cái bát nhựa, và cái thìa giả vờ xúc thức ăn rồi dí vào miệng ba bảo "Ba Kều há miệng ra, rồi MẸ yêu" hé..hé..
Nhưng yêu nhất, đúng là như Nga nói, lúc nào Pota cũng gọi "Mẹ Giang" hay "ba Kều" chứ không gọi mẹ ơi, hay ba ơi thôi đâu. Yêu lắm cái miệng xinh xinh và mặt con ngộ nghĩnh đấy. Mà Pota rất ý thức, cái này mẹ phải thừa nhận là "hơn mẹ" ngay từ bé tí. Con rất tự lập và thông minh, nhớ lâu. Có hôm buổi tối, lên giường ngủ rồi, nhưng chợt nhớ ra, thế là nhỏm dậy chạy xuống bảo ba "Ba Kều cất xe đi, mưa giờ" làm ba mẹ cười ngất. Pota biết ba chiều, nên cũng hay bắt nạt ba lắm. Ăn xong là leo lên bụng ba nhảy nhót (Mẹ thì không bao giờ dám làm thế nhé ;D), rồi lên giọng quát ba "Ba Kều, tắt ti vi đi, nói bé thôi cho Bống ngủ" hè..hè..thế nhưng ba có vẻ rất khoái chí, vì Pota rất "hâm mộ" ba, buổi tối là chỉ chờ ba về tắm cho, rồi chơi cùng. Hôm nào ba mà trốn đi uống cà phê một mình là bắt mẹ gọi điện, khóc gào thảm thiết "Ba Kều ơi, đón con", nghe câu í,thì không kìm lòng được rồi. Có hôm ba cáu, quát loạn nhà, thế là Pota chạy ra đập vào ba "Ba Kều, ba Kều, ba Kều lại mắng mẹ Giang à?" hì..hì..Mẹ có đồng minh và vệ sĩ rồi nhỉ?

Chiêu nói...

Chao ơi, đang nhỏ mà nói chuyện nghe người lớn dễ sợ. Pota có con gái suốt ngày hỏi thăm chắc hết cả mệt ^^*

Pota nói...

@Cô Diềuhâu: Vâng, đúng là sự thật cô ạ, nên bác Free cũng hoạ thơ như thế mà cô. hì.hì.
@Riêng: Pota là bà cụ non mà cô.
@Bun: Dì Bun hứa nhá. Hè tới Pota sẽ vào SG đó. Cậu của Pota ở trong đó mà.

Pota nói...

@Chú Bắc: Pota nhớ chú lắm, nhắc chú luôn đó. Hỏi mẹ suốt ngày. Dạo này mẹ Còi bận quá, chả cho cháu đi chơi đâu được. Cháu đang ốm mà vẫn phải đi lớp đấy chú ạ.

Đăng nhận xét