Thứ Năm, 24 tháng 8, 2006

Những điều mẹ yêu

Lilypie 2nd Birthday PicLilypie 2nd Birthday Ticker



Mỗi bà mẹ, đều có một điều tự hào về con mình, đều yêu con mình. Mẹ tin như thế. Nhưng Pota của mẹ có nhiều điều đặc biệt hơn, mẹ yêu hơn...Mẹ sẽ tả Pota cho các bác, các cô chú nghe nhé:(học sinh của mẹ bảo "Giống y nhà xuất bản_ là Ba KềuImage) nhưng mẹ thấy con có nhiều điểm "đặc biệt" hơn đấy.



Ngón tay:Ấn tượng đầu tiên về con, về lần đầu tiên mẹ nhìn thấy con, ôm con trong lòng, cảm nhận được thật sự mẹ đã làm MẸ- đó là bàn tay con. Những ngón tay nhỏ xíu, xinh xinh, thon dài, rất dài và trắng. Và đặc biệt là móng tay con dài,dài và cụp xuống ngón tay. Mẹ phải nhắn tin cho ba Kều mang ngay bấm móng tay vào viện bấm cho con, khi mẹ con mình vừa chuyển từ phòng sinh về phòng dưỡng. Mẹ vốn yêu những ngón tay xinh. Và từ khi mang bầu con, mẹ đã luôn tưởng tượng ra những ngón tay con xinh xinh, nhỏ nhắn...Và mẹ đã mãn nguyện. Thế là ai vào thăm con, cũng bị mẹ rút bao tay của con ra và..."khoe", sau rồi các dì tới chơi, chẳng chờ mẹ rút bao tay của con, ai cũng xông vào...ngắm tay của con trước đã. Mẹ hãnh diện và tự hào lắm



Mắt: Khi con được 5 tháng trong bụng mẹ, mẹ đi siêu âm, về mẹ Hạnh và mẹ Huyền đều bảo con giống mẹ đôi mắt to.Mẹ hoàn toàn tự tin vào điều đó (hì..hì..vì mọi người vẫn khen mẹ được nhất đôi mắt mà). Thế mà khi sinh ra, mẹ lại "vô cùng áy náy" vì mắt con nhỏ và lại xếch,nhưng may là mẹ nhìn rõ con 2 mí(bây giờ mẹ mới biết là mình ngố, vừa mới sinh ra làm gì có ai mắt to như mắt mẹ được?hihi). Một hôm anh Ngọc Anh (con bác Hường làm cùng Hilton với mẹ ngày xưa) đến chơi, anh í mới 10 tuổi thôi nhưng nựng con rất khéo, và sau khoảng 10phút thì anh ấy đột nhiên phát biểu "Cô Giang ơi, sao mắt em bé cứ cong lên, còn miệng em bé lại cong xuống?" hic..hic..
ImageBây giờ con lớn lên, mắt sáng, thông minh và...bớt cong lên rồi. Mẹ hoàn toàn yên tâm rằng khi con thành một thiếu nữ, đôi mắt ấy sẽ ..làm chìm khối anh. Anh Nhím chờ nhé! he..he...











Tai:Ai gặp con lần đầu, hay lần sau, đều nhận ra một điều đặc biệt của con là đôi tai. To, dày, đẹp. Và mọi người bảo "Đây là tai giữ của, có của"...Mẹ bảo ba "thôi, không lo nữa rồi,sau này con gái mình sẽ giàu hơn bố mẹ" hihi...Và khi con tròn 1 tuổi thì mẹ đưa con đi bấm lỗ tai. Hôm đó đi cùng với em Bống nhỏ con cô Ngân, hàng xóm Vĩnh Tuy nhà mình. Con khóc rất ít và quên ngay, còn em Bống thì gào lên thảm thiết. Sau đó ba mua cho con một đôi hoa tai bạc hình mặt trăng (Nguyệt Minh mà) của PNJ vào đúng hôm nhà mình chuyển lên BN ở (10/10/2005). Sau mọi người bảo đeo đôi ấy to và nặng, sẽ trĩu tai con. Thế là mẹ lấy đôi vàng tây của mẹ, nhỏ và xinh đeo cho con. Nhưng một hôm đưa con đi chơi, về tới nhà  phát hiện ra con đã làm rơi 1 bên. Thế là bây giờ con phải đeo cọc cạch (mọi người đến chơi đừng thắc mắc vì sao Pota đeo bên vàng, bên bạc nhé)













Tay và chân: Hồi mẹ mang thai con, lần nào đi siêu âm bác sĩ cũng "phán" đúng một câu "Chân tay dài quá", làm ba Kều hí hửng mãi "Chắc chắn là giống anh rồi". Khi sinh con ra, bác sĩ bảo con được 3.3kg, ai cũng khen thế là tốt rồi, nhưng vì con dài quá (được 54cm trong khi chiều cao trung bình cho trẻ sơ sinh gái là 48cm thôi) nên ấn tượng của mẹ vẫn là con rất dài, "chẳng có da có thịt" gì cả, da lai nhăn nheo. Noi chung, 3,3kg mà con bé tí tẹo, chỉ dài thôi. Đến nỗi hôm sau bà ngoại bế, lọt tay tí thì làm rơi con. Bà ngoại hoảng mãi. Sau mỗi lần bế con là bà rất cẩn trọng...Bây giờ, chân tay con rất dài, mập và chắc. Da thịt lại mát rượi, ai cũng muốn bế, ai cũng muốn cắn cho một cái.



Răng: Mẹ ăn rất nhiều cua, cá hồi mang bầu con, nên khi vừa sinh ra, ba mẹ được một phen hốt hoảng vì con có tới ..8 cái nanh cần phải đi bác sĩ. Hôm đó con khóc ngất trời, nhìn bác sĩ trừng trừng ra điều "căm hận" lắm. Bác sĩ cũng "hoảng" vì không ngờ con lại có cái nhìn "người lớn" như thế. Đến khi con gần 6 tháng thì cái răng đầu tiên nhú lên. Mẹ đọc sách, biết được từng giai đoạn phát triển, từng thứ tự mọc răng và vô cùng ngạc nhiên vì con cứ mọc từng cái răng một, và vị trí thì lại "trái khoáy": 1-3-4-2..Đến khi con được 8 cái thì chẳng thấy mọc thêm nữa. Mẹ rất sốt ruột. Vậy mà trước Tết vừa rồi, lúc đó con được gần 16 tháng, thì cả nhà lại được một phen hết vía vì con mọc một lúc 8 cái răng, mà cứ tỉnh bơ như không, chẳng thèm sốt, cũng không bỏ ăn. Chỉ tới khi cái răng nanh mọc lên, thì con sốt cao, 4 ngày liền không ăn gì cả,mẹ phải nấu bột nhuyễn cho con ăn. Và khi quay trở lại trường với mẹ sau kỳ nghỉ Tết, thì con đã có đàng hoàng 16 chiếc răng. Thật là một kỷ lục và kỳ tích...May là con giống ba, răng trắng đều tăm tắp.












Tóc: Đây là "món" mà mẹ thấy "tủi thân" về con nhất. Tóc mẹ rất đen và dài, dày (mẹ mới cắt ngắn rùi,sinh con xong cũng rụng nhiều rùi). Hôm con mới chào đời, chỉ có vài ngọn tóc lơ phơ. Mềm mượt. Ba lại tự hào "giống anh"...Suốt 1 năm trời, tóc con mới dài ra được mộta chút. Thế nên ai gặp con cũng tưởng con là con trai. Chả vậy mà một lần, có cô học trò của mẹ hỏi mẹ là "Cô ơi, sao cô lại bấm lỗ tai cho em? Lỡ ra đường người ta tưởng em là con gái thì sao?" Mẹ cũng cười bảo "Ừ, vì cô thích có con gái mà". he..he..Ba thì ngày đêm mong tóc con dài, để buộc tóc, để tự hào (ba giữ tóc mẹ không được mà).Bây giờ, con điệu lắm, suốt ngày đòi buộc tóc rồi ra soi gương thôi...











Mẹ yêu tất cả những gì thuộc về Pota, tiếng khóc, tiếng cười. Nhưng mẹ muốn "nhấn mạnh" một số "đặc điểm" đặc biệt ấy. Để chia sẻ với mọi người và để con sẽ nhớ và biết mẹ yêu Pota chừng nào

2 nhận xét:

ılılıP1u9 n P14yılılı nói...

Còn bé mà đã xinh thế này thì sau này khối anh chết bé Pota của chú rồi.
Mà mẹ cháu cũng cưng cháu quá.

Pota nói...

Lúc í, Pota nhờ chú Plug-play làm "trọng tài" nhé.Chú đến uống rượu với ba cháu, để "soát vé" các anh í, chú nhé.hi..hi..
Mẹ cháu yêu cháu nhất trên đời đấy chú ạ

Đăng nhận xét