Thứ Sáu, 18 tháng 8, 2006

Thêm một ngày vắng con

Thêm một ngày nữa mẹ xa Pota. Nhớ con cồn cào. Buổi sáng gọi điện về mãi không có ai thưa máy làm mẹ thật buồn. Trưa gọi lại, ông ngoại bảo lúc đó con đang ngồi xem ông đốt bếp than cho bà ngoại đi chợ. Nghe tiếng chuông điện thoại, con kêu ông "ông Ngoại, điện thoại, điện thoại" nhưng ông dở tay nên không nghe máy được. Khi mẹ bảo nói chuyện với con, con còn đang mải chơi ở sau nhà, không chịu lên. hic..hic..hình như con quên mất mẹ rồi. Mẹ tủi thân quá. Lúc con lao lên nghe máy, con bảo mẹ "Mẹ đừng lo nữa. Bống không khóc nhè đâu, không bú tí nữa đâu". Tại ông bà ngoại "dỗ" con như vậy mà. Thế là con "vận dụng" với mẹ luôn. Mẹ hơi "choáng" khi nghe con nói thế. Con còn bảo ở nhà với ông ngoại, bà ngoại thôi. Thế có buồn không? Mẹ chưa kịp nói chuyện nhiều với con thì con đã bảo "bye bye mẹ Giang còi" rồi bỏ máy ngon lành như ai. hic..hic..

Chiều, mẹ dọn dẹp nhà cửa, lau chùi cái tủ lạnh cũ cho dì Bình. Mẹ lắm mà mẹ không ngủ được. Lên phòng bác Yến, bác ấy truyền cho mẹ một chai Vitamin. Dạo này sức khoẻ của mẹ "xuống cấp" quá. Người mệt mỏi, thường xuyên tụt huyết áp và đau nhức...

Chiều, mẹ đi chợ mua ốc nấu chuối đậu "đãi" ba. Có ba và mẹ ở nhà, cứ trống trải, thiếu vắng. Giường nhà mình cũng rộng ra. Mọi hôm mẹ cứ bị "chèn" ở giữa, nhiều lúc không nhúc nhíc được cứ càu nhàu ba, bây giờ thì rộng quá, mẹ cũng khó ngủ. Vì đêm thức giấc, giật mình không thấy con nằm cạnh. Mẹ lại không ngủ được.

Tối, mẹ lại gọi điện về nhà. ông ngoại đang nói chuyện với mẹ thì nghe con bảo "ba Kều à?" ông bảo "Không, mẹ Giang. Con nói chuyện với mẹ không?" con cầm máy hỏi luôn "ba Kều à?" mẹ bảo "Mẹ Giang đây, con có ngoan không?" con lại hỏi mẹ "Ba Kều đâu rồi?". Mẹ bảo ba đang nấu cơm, thế là con bỏ máy chạy mất. hu..hu..Thế là con không nhớ mẹ hả? chỉ nhớ ba Kều thôi hả?

Hôm nay mới là ngày thứ 2 thôi, bao giờ mẹ mới được về đón con nhỉ? mai là thứ 6, rồi thứ 7 và chủ nhật ba mẹ đều phải đi học. Thế là nhanh lắm cũng phải thứ 2 tuần tới mới về đón con được rồi. Nhớ Pota của mẹ quá. Chiều nay mẹ kể chuyện con cho bà Doan nghe mà mẹ khóc vì nhớ con đấy, mỗi lần bật màn hình máy tính, nhìn con cười là mẹ chỉ muốn ôm con thật chặt, muốn con cũng ghì lấy mẹ và hôn lấy hôn để như con vẫn thường làm.

Con ngủ ngoan nhé. Nhớ uống sữa nhé. ăn nhiều nhé. Ba mẹ yêu và nhớ con nhiều!

0 nhận xét:

Đăng nhận xét